Thứ Hai, 24 tháng 12, 2012

Ryonen

RYONEN

Ryonen là một thiếu phụ Nhật xuất thân từ một gia đình vương giả. Năm hai mươi lăm tuổi, nàng được thân quyến cho phép xuất gia và hãy còn rất đẹp. Chính sắc đẹp của Ryonen đã gây ra nhiều rắc rối cho nàng. Không một thiền sư nào dám nhận Ryonen vào tu viện vì một lý do duy nhất là dung nhan của nàng sẽ gây xáo trộn cho đồ chúng của họ.

Ryonen liền lấy bàn ủi nóng xóa đi cái chướng ngại cuối cùng ấy. Nàng đã viết lên chiếc gương soi những dòng chữ đánh dấu sự thành công của mình: “Ngày xưa ta đốt hương trầm, Ướp xông những chiếc quần hồng, áo xoa. Muốn làm khất sĩ ta bà, Chính tay ta đốt mặt hoa của mình”.

Về sau, Ryonen trở thành một thiền sư Ni đắc đạo.


Bài học đạo lý

Hội đủ duyên lành để được xuất gia quả là khó. Xấu quá hoặc các căn khiếm khuyết, không đủ hảo tướng cũng không được, mà xinh đẹp quá thì cũng chẳng xong. Dù hình tướng là bên ngoài nhưng cũng không kém phần quan trọng đối với người tu.

Những ai đã từng chứng kiến lễ thế phát mới thấy xúc động. Nhìn những lọn tóc xanh mượt rụng rơi theo nhịp kinh cầu khiến nhiều người không cầm được nước mắt. Bước vào Phật môn là phải chấp nhận xa lìa thân thuộc, xuống tóc và khoác áo cà sa. Hình thức đầu tròn áo vuông được xem như hủy bỏ một phần dung nhan để dấn thân vào đời sống phạm hạnh.

Tuy đã hủy hình nhưng đối với người có nhan sắc thì vẫn đẹp như thường. Vì vậy nên Ryonen bị các bậc thầy từ chối và nàng đã dũng cảm dùng bàn ủi nóng chà lên mặt, san bằng chướng ngại sắc đẹp để được nhập môn. Ryonen nguyện mang gương mặt tối tăm để nội tâm bừng sáng. Và cuối cùng nàng đã được như nguyện.

Việc Ryonen trở thành thiền sư Ni đắc đạo không làm ta ngạc nhiên, vì nàng dám xả thân cầu đạo. Đành hủy hoại dung nhan bên ngoài chưa hẳn đã phá hủy được thành trì phiền não trong tâm nhưng điều ấy đã thể hiện quyết tâm cao độ, dám hy sinh thân mình để cầu giác ngộ, giải thoát.

Ngày nay, người tu nhiều nhưng người đạt đạo không nhiều, phải chăng ta tuy có dấn thân nhưng chưa thực sự xả thân? Nói chi đến chuyện cao xa vời xã thân cầu pháp như Nhị tổ Huệ Khả chặt tay hay Ryonen hủy mặt, chỉ cần sống đơn giản thanh bần, không bị tiện nghi trói buộc cũng đã đáng trân quý rồi. Bởi hiện nay có một bộ phận người xuất gia trẻ quá chú trọng đến hình thức bên ngoài. Sẽ lãng phí và vô nghĩa nếu chỉ biết chăm chút, tô bồi hình thức mà nội tâm hoang vu, trống rỗng.

Có thể không cần hành động quyết liệt và quả cảm như Ryonen (thực ra, đó không phải chuyển dễ làm) nhưng chúng ta cần un đúc chí khí trượng phu của kẻ xuất trần, khinh bạc hình thức bên ngoài để tâm hồn được tự do, trong sáng và tự tại giải thoát. Sự trang nghiêm là phi trang nghiêm mới đích thực là trang nghiêm (Kinh Kim Cương). Tấm thân tứ đại dẫu tốt hoặc xấu rồi cũng vô thường tan hoại chiếc bè bào cũng chỉ để qua sông. Hãy đạp lên bè mà vượt sông, và nếu cần thì vứt bỏ khi đến bờ kia.

Phượng Hoàng
Nguồn: Báo Giác Ngộ – số 411


Mỹ nữ tự hủy sắc đẹp để xuất gia

(Tokyo, Japan) : Ni sư Ryonen sinh năm 1797. Ni sư là cháu của một vị tướng quân nổi tiếng Nhật Bản Shingen (Võ Điền Tín Huyền). Nhờ vẻ đẹp quyến rũ và thiên tài thi phú mà năm mười bảy tuổi cô đã trở thành một trong những tỳ nữ của Nữ hoàng trong hoàng cung.  
Thế nhưng, Nữ hoàng yêu quí đột ngột từ trần đã thức tỉnh Ryonen về các pháp vô thường. Vì vậy mà cô khao khát học thiền. Tuy nhiên, Ryonen đã phải gác ước mơ của cô sang một bên vì họ hàng ép cô lập gia đình. Ryonen chấp nhận lập gia đình với điều kiện là sau khi sinh 3 con, cô sẽ được quyền tiếp bước trên con đường học thiền của cô.
Sau khi sinh hạ 3 con, cô từ giã gia đình trước khi bước vào tuổi hai mươi lăm. Vì chồng và gia quyến không thể ngăn cản ước mơ của cô nên Ryonen đã lên đường tầm sư học đạo. Trên con đường tầm sư học thiền, Ryonen đã đến thành phố Edo và thỉnh cầu thiền sư Tetsugyu nhận cô làm đệ tử. Tuy nhiên vừa thoáng nhìn qua, thiền sư Tetsugyu liền từ chối ngay vì cô quá đẹp.
Sau đó, Ryonen tìm đến thiền sư Hakuo. Vị thiền sư này cũng từ chối cô, nói rằng sắc đẹp của cô có thể là nguyên nhân duy nhất gây nên phiền toái. Với ý chí quyết tâm học thiền, Ryonen lấy một bàn ủi nóng áp lên mặt đốt cháy sắc đẹp của cô trong giây lát. Khi đó, thiền sư Hakuo đã chấp nhận cô làm đệ tử.Để ghi nhớ sự kiện này, Ryonen viết một bài kệ lên mặt sau của một tấm gương:
Khi hầu Hoàng hậu ta đốt trầm hương để xông xiêm y rất đẹp của ta.
Bây giờ làm kẻ khất thực không nhà ta lại đốt mặt để được vào thiền viện.
Khi sắp viên tịch, Ryonen viết một bài kệ khác:

Sáu mươi sáu lần đôi mắt này đã chứng kiến cảnh mùa thu thay đổi.
Ta đã nói đủ về ánh trăng,
Đừng hỏi nữa.
Hãy lắng nghe tiếng  nói của hàng thông và bách hương khi gió lặng.

Thích Minh Trí biên dịch

Nguyên tác Anh văn
Ryonen's Realization

OneIndia, July 19, 2009
Ryonen a Buddhist nun was born in 1797. She was the granddaughter of the famous Japanese warrior Shingen
Tokyo, Japan -- Ryonen's bewitching beauty and poetic genius paved way to serve the empress as one of the ladies of the court when she was barely seventeen years of age.
However the sudden demise of the beloved empress awakened her to the impermanence of things. She hence desired to study Zen.
However her wish was brushed aside as her relatives pushed her into getting married. Ryonen assented for the marriage with the condition that after the birth of three children, she would go on her way to study Zen.
Ryonen did leave home after the birth of three children before she was twenty five. With her relatives and husband unable to dissuade her in her venture, Ryonen set out to learn Zen.
Ryonen on her embarkment to learn Zen, came to the city of Edo and requested Tetsugyu to accept her as a disciple. Her request however was turned down by the master at one glance at her beauty.
Ryonen then went yo master Hakuo who also rejected her saying that her beauty could only cause trouble. Ryonen in her staunch determination to study Zen, placed a hot iron rod her face burning away her beauty in an instant. Hakuo then accepted her as his disciple.
Ryonen then wrote a poem, commemorating the incident on the back of a little mirror.
In the service of my Empress I burned incense to
perfume my exquisite clothes

Now as a homeless mendicant I burn my face to
enter a Zen temple.

Ryonen, when she was about to pass away wrote another poem:
Sixty-six times have these eyes beheld the changing
scene of autumn

I have said enough about moonlight, Ask no more.
Only listen to the voice of pines and cedars when no
wind stirs.

Cảm động thay RYONEN - Ni Sư kính...
Đốt "mỹ nhân" ... kính cúng mặt mình ...
Quyết tu ... để dứt Vô Minh
Truyền đèn Phật Pháp... ánh trăng chiếu hình ...
Bạch dương, thông đứng lặng thinh ...
Ai nghe gió đứng, tâm mình - pháp thân!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét